Chào mừng bạn đến với Wapsite - Chúc Bạn Online Vui Vẻ

Bài đăng mới nhất

[Chuyện ma có thật] Quỷ cốt
Tác giả tuoitre123

kể cho các bạn nghe câu chuyện "quỷ cốt" có thật bắt nguồn trong chính dòng họ nhà mình. Qua đó hy vọng các bạn sẽ có cách giải quyết đúng đắn trong trường hợp tương tự chứ không mắc sai lầm như dòng họ nhà mình.

Nhắc lại đây là câu chuyện có thật, đứa nào mà bảo gió thì quăng gạch gãy răng đứa đó. Trong đây không có yếu tố kinh dị , giật gân chỉ là những hiện tượng kỳ dị thôi.


Câu chuyện 1: Cội rễ của sai lầm

Mọi chuyện bắt đầu từ những năm 198x không rõ, khi đất nước vừa giải phóng xong, đang choảng nhau với anh Cam. Nhà anh của mẹ mình ( gọi là bác ) quyết định chuẩn bị định cư ra nước ngoài theo diện HO gì đó. Nên quyết định treo biển bán nhà. Dòng họ nhà mình có quen một ông thầy tên H. , các bác có thể xem ổng là thầy thuốc cũng được, thầy bắt ma cũng được, ổng ngày xưa theo phái tà ma gì đó bên Nhật, sau về lại Việt Nam, nói tiếng Nhật cực giỏi. Thực tế là cả họ nhà mình đều ở Sài gòn, theo đạo thiên chúa nên cũng chả tin vào chuyện ma quỷ. Các bác trong họ chỉ chơi với ông thầy H. giống như bạn quen thân thôi, lâu lâu bốc vài thang thuốc bóp tay bóp chân này nọ...

Trong một lần ông H. đến chơi nhà bác mình, ổng ngồi nói chuyện một hồi liền hỏi ông bác mình một câu rất lạ : " anh ở nhà này có thấy gì ...lạ không ? " . Bác mình giật mình, do thường ngày bác đi ngủ thường hay mơ thấy một toán có 8 người, trong đó có 1 nữ, trong giấc mơ hay nói bác ấy là : " Sao dám nằm đè lên chúng tôi" . Bác mới hỏi ông H. : " sao chú lại nói thế ? " .; Ông H. ngập ngừng nói: " nói ra anh đừng giận, em nghĩ nhà anh có người chết chôn phía dưới ". Bác mình lúc đó đang treo biển bán nhà, nếu mà tin này đồn ra thì ai mà mua nữa. Bác mình cả giận nói : " Chú nói gì kỳ vậy? Tôi ở cả mấy năm nay có thấy gì đâu ! ( kỳ thực bác nói dối ) " .

Ông H. nói : " em cảm thấy có âm khí trong nhà rất nặng, em chỉ khuyên anh nên xử lý sớm tránh để lâu, không thì ảnh hưởng đến người sống" . Bác mình thì cũng nghĩ, thôi thì cứ thử tìm hiểu xem có đúng là có người chết dười nhà mình không, nên mới nhờ ông H. tìm thử .

Ông H. mới ngủ lại nhà bác mình 3 đêm , trong 3 đêm đó ổng chỉ ngủ , rồi khấn lấm rấm cái gì đó. Sang sáng ngày thứ 4, ông nói chuyện với bác mình: " em đã thương lượng xong với mấy người đó. Họ cũng không có ý xấu. Họ chỉ muốn nhở mình đào xong đưa cốt họ đi an táng. Xong việc họ chắc sẽ phù hộ cho mình" . Bác em gật đầu đồng ý. Thế là ông thầy H. liền chỉ vị trí đám 8 người bị lấp.

Công việc đào bới được tiến hành chỉ bởi riêng bác em, không nhờ đến người ngoài do sợ bị người ta phát hiện có cốt thì nhà khỏi bán luôn. Không ngờ, đào chưa đến 1 m thì phát hiện ra một cái miệng giếng khô. Đào tiếp khoảng 4,5 m nữa thì phát hiện xác của 8 người.



Ông thầy H. nói : họ nói với em là họ là dân chạy nạn trong chiến tranh, hồi năm chiến tranh, chạy trốn chết trong nhà này. Chủ nhà thấy vậy sợ quá liền quăng xác xuống giếng khô lấp đất lên. Vài năm sau giải phóng thì bán nhà này lại cho anh. Họ chết cũng thảm lắm ". [Note: nguồn gốc của 8 người này không phải vậy nhưng do liên quan đến chính trị, sợ del thớt giống hồi xưa nên thay đổi chút xíu cho phù hợp. Tuy nhiên cũng không quan trọng lắm. ]

Bác mình đào lên 8 cái bộ xương, thấy quá sợ hãi. Theo như dự định ban đầu là hốt vào hòm nhỏ rồi cho đi an táng là xong chuyện; Ai ngờ, chẳng biết lúc ấy bác mình nghĩ cái khỉ gì hoặc là do ích kỷ hoặc lại do quá sợ hãi, lại không làm như dự định, mà lại lấp đất ngược trở lại, dù ông thầy H. có ngăn cản thế nào cũng không được.

Cuối cùng ngăn mãi không được, ông H. lắc đầu nói : "Anh hại cả anh và em rồi. Chúng ta sẽ sống không yên đâu với họ đâu"

Có ai ngờ đều đó là sự thật.

Câu chuyện 2 : Khúc dạo đầu

Tất cả diễn tiến quá trình đào lấp, chỉ có bác mình và ông H biết chuyện này, không ai trong họ biết cả. Ông H thì lo lắng nhưng bản thân có khả năng nên cũng không lo cho mình mà chỉ lo cho an nguy họ nhà mình. Ông H cũng không nói được chuyện này với ai do bác mình bắt ông ấy hứa giữ kín bí mật. Mọi chuyện cũng thấy không có gì thay đổi trong 2 ngày đầu, tuy nhiên đến ngày thứ 3 thì bắt đầu xuất hiện những hiện tượng lạ.

Đầu tiên là nhà ông thầy H., các bác đừng tưởng ma quỷ nào cũng có thể khống chế, như ông H hay nói với ba mẹ mình, thầy bắt ma đơn giản chỉ là người có khả năng giao tiếp làm cầu nối trung gian giữa người sống và cõi âm mà thôi, từ đó tìm ra điều mà những người chết còn vương vấn giúp họ giải quyết và siêu thoát, chứ không phải như trong phim vẽ bùa phép, chưởng chiếc oàn oành hay mấy cái ông lửa đảo cầm roi dâu, roi may gì đó quất quiếc gì đâu, toàn là láo cả.



Sự giao kết giữa mấy ông thầy và giới âm là việc giữ lời hứa. Ông thầy H đã hứa là sau khi quật mồ sẽ giúp họ mồ yên mả đẹp thì nay mộ đã bị quật mà lời hứa không thực hiện được, nên mấy con quỷ này không tha thứ cho ông H.. Chúng theo ông H. về tận nhà ông ấy. sau đó nhà ông H. bị quậy tưng bừng khói lửa, đơn cử như sau một đêm: toàn bộ chén bát dựng đứng lên hết. Các bác tưởng tưởng cái *a dẹp dẹp mà dựng đứng lên các bác mà thấy thì như thế nào. Vợ ông H cũng bán thức ăn, nước chè, nước ngọt... cũng bị quậy. Hồi đó cái chai nước ngọt Tribeco chắc các bác cũng biết, cũng giống chai cocacola bây giờ. Giữa trưa, quán không có khách, vợ bác ấy xuống dưới nhà dọn cơm. Bước lên thì tất cả một hàng chai nước ngọt bị dựng chốc ngược đầu xuống, các bác tưởng tượng dựng một hàng chai dốc ngược đầu xuống khó như thế nào, thế mà tất cả chỉ diễn ra trong mấy giây bác ấy xuống bếp, nồi thịt cari bò hầm vợ bác ấy bán cho khách mới nấu còn nghi ngút khói, chỉ trong 10s thì bốc mùi chua, ôi thiu... trong khi vẫn còn bốc khói...


Thực tế sau này ông H còn kể cho ba mẹ nhiều chuyện nữa nhưng cũng may ông ấy giao tiếp được với cõi âm nên sau khi năn nỉ giải thích, cúng khấn thì những người đó cũng bỏ qua, không phá ông ấy nữa.

Còn những người giơ đầu chịu báng nặng nhất lại là bác mình và những người trong dòng họ. Đầu tiên là bác mình. Từ sau vụ đó trong nhà bác liên tục xảy ra những hiện tượng là: khoảng giửa trưa, hay 6h tối trở đi thì trong nhà nghe những tiếng rít, chân người chạy trên lầu... khi ngủ thì bác và vợ con bị quăng xuống giường, không đêm nào ngon giấc vì luôn mơ thấy 8 người bóp cổ trong giấc mơ. Tuy nhiên đó chỉ là khúc dạo đầu nhẹ nhàng cho những sự việc kinh khủng xảy ra tiếp theo.

Câu chuyện 3: Quỷ nhập

[ Tất cả chi tiết sau là do ba mẹ kể lại ]

Cô M. là con của chị gái mẹ mình, thời điểm đó cô chỉ khoảng 16 tuổi. Sau vụ đào lấp đó 5,6 ngày... cô M. qua nhà bác mình chơi thì đang cười nói bình thường thì tự nhiên cô im lặng lừ lừ, khuôn mặt tự nhiên trắng bệch, ai lay gọi cũng không trả lời, rồi đột nhiên cô bật dậy chỉ thẳng mặt bác mình rít lên : "tao giết mày" rồi lao tới bóp cổ bác mình. Cả nhà bác mình với mấy người họ hàng đi cùng ra sức hợp lực giữ cô lại nhưng không thể nào ghì cô xuống được. Cô M. bật cười khanh khách rồi vùng mạnh thoát ra, rồi chạy ra ngoài đường, nhảy ùm xuống cái hồ nước trong khu. Cô M. không biết bơi nên mấy người chạy đuổi theo sợ cô chết đuối nhưng không ngờ, cô tự nổi lềnh bềnh trên mặt nước mà không cần cử động chân tay gì hết, mắt mở trừng trừng không nói không rằng. Cả xóm nhà bác mình túa ra xem mà ai nấy sợ hãi hết, có mấy anh thanh niên tính xuống cứu nhưng mà càng lại gần thì cô M. lại trôi ra xa họ, không thể tiếp cận được.

Ông H. nghe tin ba mình báo vội vã đến ngay bên hồ, ông lầm rầm mang mấy cái đạo cụ gì đó mà ông mang từ Nhật về làm gì đó thì từ từ cô M. chìm xuống. Ông H. mới hô ba mình với mấY người nữa ra tóm lấy cô, lúc đó cô M. không chống cự gì hết, nhưng vẫn mắT mở trừng trừng, không chút sinh khí của con người.



Sau khi mang cô M. về , ông H. mới buộc phải nói rõ cho nội bộ họ hàng biết đầu đuôi câu chuyện. Thế là cả họ chửi bác mình thậm tệ, bắt phải đào lên chôn. Nhưng trước khi làm điềU đó thì bác mình đã bán được nhà và qua Mỹ luôn, không làm gì hết. Dòng họ nhà mình cũng đã cho người báo với chủ mới nhưng họ sợ , sau đó bán tiếp cho người khác. Nhà sang tên chủ mới, việc xảy ra với chủ mới như thế nào mình không rõ nhưng những việc kỳ quái tiếp tục xảy ra với dòng họ nhà mình.

Quay trở lại với cô M., từ lúc cô từ hồ nước về người lúc nào cũng ngơ ngơ ngẩn ngẩn. Nhưng đặc biệt là cô có khả năng xem bói cực ghê gớm. Nghe ba mẹ và mấy người bác kể lại là khi đó cô xem gần như đúng 100%. Người đến xem bói xếp hàng dài mỗi ngày. Tuy nhiên điều khủng khiếp nhất là, cô có đến 4,5 con quỷ trong người. Cứ cách mấy ngày thì lại là một nhân thân mới, một cách nói chuyện khác, giọng nói khác...

Chị gái mẹ mình (tức mẹ cô M. ) mới nhờ ông H. chữa bệnh cho cô. Ông H. cố gắng hàng ngày cho cô uống thuốc gì đó theo công thức mà ông học được bên Nhật, hàng ngày nói chuyện với con quỷ trong người cô để nó đồng ý tha cho cô. Ông H. nói 4,5 con quỷ trong người cô thay nhau chiếm giữ cô vì bản thân chúng nó cũng đang tìm cách tranh giành ảnh hưởng thể xác cô.

Sau một thời gian 2,3 tháng gì đó, thì trục được cả 5 con quỷ ra. Tuy nhiên khổ cái là không thể nào trục được luôn nó ra khỏi nhà cô M do căn cơ vấn đề là đống cốt trong nhà bác mình chưa được an táng đàng hoàng. Ông H mới đưa cho chị gái mẹ mình một đống gì đó để dưới 4 góc nhà, ếm gì đó không rõ để ngăn tác quái. Do tụi này thành quỷ rồi nên rất ghê gớm, có thể gây ảnh hưởng cả ban ngày.

Cô M. không nhớ chút gì về thời gian 2,3 tháng trước đó. Khả năng xem bói của cô cũng mất luôn.

Mọi chuyện tưởng yên thì lại đến chuyện của nhà chị gái mẹ mình ( nhà cô M. ) . Đám quỷ chuyển hộ khẩu ( không biết các bác có tin không ) từ chỗ nhà bác mình sang nhà mẹ cô M.

Câu chuyện 4 : 5 cái đầu


Kể từ khi cô M. thoát khỏi cái mấy con quỷ đó, mọi chuyện cũng bình thường dần. Cả nhà chị của mẹ mình ( gọi là bác) cũng không còn bị ám ảnh chuyện đó thêm nữa. Bác trai thì sau một thời gian thấy nhà cửa cũng yên ổn, liền gom 4 cái tô đựng đồ của ộng H. cho đem quăng đi do mấy thứ trong 4 cái tô ấy bốc mùi hơi khó chịu. ( Hiện giờ nhà tuoitre123 cũng có 1 cái tô chứa đồ như vậy do ông H. cho để dưới đáy tủ dưới nhà. Có điều ba tuoitre123 cấm mở tủ , *ng đến cái đó nếu không đã chụp ảnh cho các bác coi)

Nhà bác ấy có 3 người con, 2 trai ( anh N., anh M. ) , 1 gái ( chị M.) với 1 người làm. Do nhà cũng có của ăn của để nên nhà cũng rộng, chia khá nhiều *ng. Ngay sau cái ngày mà bác trai quăng 4 cái tô ấy đi, thì sáng hôm sau cô người làm mới hỏi : « đêm qua hình như con thấy bà chủ xuống bếp lúc nửa đêm phải không ah ? Con thấy bà mặc áo trắng đi xuống bếp ngang qua *ng con. Con gọi thì không thấy bà trả lời …» Bác gái mình ngạc nhiên bảo là hôm qua đi ngủ từ sớm thì làm gì có chuyện xuống bếp. Xong, cả nhà bác mình cho là cô người làm nhìn lầm.



Tối hôm đó, khi anh họ M mình đang nằm ngủ trong *ng thì tự nhiên thấy lạnh kinh khủng, thời đó nhà làm gì có máy lạnh. Anh ấy run cầm cập quơ tay kiếm chăn ngủ tiếp thì anh ấy quơ phải một thứ gì đó mà lạnh toát, trơn tuột… nhưng lơ mơ nhắm mắt không thèm mở mắt ra ngủ tiếp . Nhưng càng lúc càng lạnh đến mức mà phải mở mắt ra nhìn thì chết sững người, phía trên trần nhà là 5 cái đầu người ( khộng rõ là đàn ông hay đàn bà ) đang trân trối nhìn thẳng vào anh ấy.

Các bác tưởng tượng cái cảm giác là mình thì nằm dưới giường, phía trên trần nhà ngay trên giường là 5 cái đầu đang nhìn mình chằm chằm, cảm giác ấy thì nói thật là kinh dị không gì tả nổi đâu. Anh M. nằm chết dí trong vài chục giây rồi hét lớn , vừa chạy vừa bò ra khỏi giường. Nghe anh N. kể là anh M. hét to lắm, đến mức cả nhà choàng dậy hết, hàng xóm cũng tỉnh luôn. Mà tiếng hét trong đêm giống như tiếng người bị bóp cổ ấy, kêu rin rít làm anh N. nổi hết da gà.

Anh M. chạy ra khỏi *ng thì cả nhà bác đều tỉnh cả. ban đầu tưởng ăn trộm , bác trai với anh N. vớ vội cái cây rồi tớI chỗ anh M. Thấy anh M hớp hớp không khí chỉ vào trong *ng , bác trai với anh N. lao vào thì không thấy gì cả. Chỉ thấy không khí trong *ng rất lạnh mà thôi.

Anh M. sau trận đó nửa tỉnh nửa mê mất 2,3 ngày. Khi tỉnh táo trở lại mới nói chuyện này cho cả nhà bác trai biết. Bác trai biết mình sai lầm rồi mới vội mời ông H. tới. Ông H tới, ông nói với bác trai niêm phong căn *ng đó lại, không cho ai vào ở nữa và nói thêm: « Anh ơi, ác nghiệt này dòng họ nhà anh phải gánh rồi. Nhà mình đi đâu cũng không thoát đâu. Tụi nó sẽ phá rất dữ, có thể hại cả người mình nữa. » . Không ngờ những điều ông ấy nói đều là sự thật.

Sau này anh M. bị xe ben cán nát người khi đưa khách hàng về khách sạn ( khách hàng đi taxi, còn ổng đi xe máy). Ra tòa, thằng tài xế xe ben kể lại là khi đang đi trên đường làn đối diện thì tự nhiên xe mất lái, mắt nó tối sầm lại, chân đạp thắng không ăn tông thẳng vào xe máy anh M. Ban đầu anh N. tính kiện cho nó đi tù nhưng nghe vậy là biết nguyên nhân.

Câu chuyện 5 : Căn *ng

Từ đó, căn *ng của anh M. bị niêm phong tuyệt đối không cho người vào ở bên trong đó. Sau này anh N. Kể lại , trong *ng đó cứ tối đến là có tiếng lào xào, tiếng bàn ghế đập vào tường thỉnh thoảng bộp bộp… khiến cho gia đình bác ấy giật bắn người. Những tưởng niêm phong căn *ng ấy thì xong nhưng cho đến một hôm có vài người họ hàng đến chơi mấy ngày, trong số họ hàng đó có một thím, nói chung là rây mơ rễ má gì đó đàng nhà bác trai.

2 ngày đầu thì ổn thỏa cả, nhưng đến ngày thứ 3 thì đang khi giữa trưa cả nhà đang ngủ trưa dưới sảnh nhà thì nghe thím ấy khều bác trai dậy. « Này chú ơi, sao có mấy người lạ mặt đứng trên cầu thang trên lầu ngó xuống vậy ? Bộ có ai ở phía trên ah ?»



Nói cho các bác rõ là cấu tạo nhà bác ấy gồm 2 tầng lầu, cầu thang đúc đi lên dạng xoắn ốc, nghĩa là người bên trên ló đầu nhìn xuống là người nằm bên dưới sẽ thấy cái đầu của họ ngay.

Bác trai nghe thấy thế lạnh hết sống lưng, ngó lên trên cầu thang thì không thấy ai cả. Hỏi vội lại bác thím thì bác ấy nói thấy rõ ràng có 4,5 người đứng trên lầu 2 ngó xuống ( là nơi *ng của anh M. ) . Trong đó có một người mặc áo trắng toát. Có điều mấy người đó chỉ nhìn thôi mà không di chuyển gì cả.

Bác trai liền khều anh N. và anh M. cùng lên lầu, đến tầng 2 thì cả 3 người sợ tái mặt : cánh cửa *ng anh M. mở ra từ lúc nào rồi. Mà trong khi đó cánh cửa đó đã bị đóng kín, khóa chặt thì làm sao tự mở ra được ? Đến bây giờ anh N. cũng không giải thích được.

Thu hết can đảm, anh N. bước vào trong *ng kiểm tra thì phát hiện ra bàn ghế bị xê dịch khỏi vị trí cũ. Đặc biệt, tấm gương nhỏ treo tường trong *ng bị úp mặt ngược lại. Trong khi đó không có ai bước vào căn *ng này kể từ lâu lắm rồi. Sau đó anh N. cảm thấy ớn lạnh khắp người nên vội bước ra đóng cửa.

Căn *ng đã bị mở , và không ai biết làm sao nó mở ra được.

Quote:
Vãi đời các chú, đọc truyện ma mà cũng cãi nhau ỏm tỏi : hết tôn giáo rồi đến thật hay bịa.

Có mấy cái cần giải thích như sau :

1. Gọi là cô M. do quen miệng ở nhà thôi. . Do giờ chị M đã gần 50 rồi. Đúng ra gọi là chị M . Với lại tuoitre123 cũng không câu nệ chuyện xưng hô trong họ hàng. Ai lớn tuổi hơn thì cứ cô chú bác hết.

2. Anh M. là anh cả trong gia đình 3 anh em, kế tới đó là anh N. và cuối cùng là chị M. Những sự kiện đang kể là những năm 8x, 9x . Còn anh M. bị xe ben cán chết là sau này, chết khoảng vào năm 2007. Sau đó anh N. ban đầu nộp đơn đi kiện, đút tiền cho thẩm phán tính cho thằng lái xe đi tù chết cha nó do anh N. cũng là dân có máu mặt , nhưng sau khi nghe thằng lái xe trình bày ở tòa + vợ con thằng lái xe tới nhà quỳ lạy xin tha cho nên sau đó anh N. suy nghĩ hồi rút đơn kiện.

3. Hài cốt vẫn còn trong căn nhà đó, sau khi bác kia bán căn nhà cho chủ mới để sang Mỹ, các bác hồi xưa có gửi người qua để thuyết phục cho đào lên nhưng chủ mới sợ không chịu và bán nhanh cho người khác. Sau đó còn trài qua mấy đời chủ nữa, bây giờ đến ai làm chủ thì cũng không rõ. Nhưng đám cốt vẫn ở trong nhà đó. tuoitre123 chỉ biết nó nằm ở cung đường nào chứ không biết địa chỉ hiện tại của căn nhà ấy đâu do qua thời gian qua nhiều lần thay đổi địa chính.

4. Lắm bác đòi bỏ hình, nói thiệt là các bác nhát quá. Truyện ma mà càng có hình minh họa, càng rùng rợn thì càng tuyệt. Coi truyện ma cốt yếu là sợ, càng sợ thì mới càng tuyệt chứ. Những ai mà 12h đêm trùm chay mở phim ma, truyện ma coi thì mới cảm nhận hết cái hay của nó. Tuoitre123 thức khuya làm việc thường xuyên nên lâu lâu quất phim ma đến tận sáng cũng chẳng thấy gì.

5. Tin là thật hay không thì tùy các bác, tuoitre123 không quan tâm đâu. Nhưng nếu tuoitre123 mà muốn bịa chuyện ma dạng rùng rợn thì trong đầu nhiều ý tưởng viết lắm, cần éo gì viết về mấy cái hiện tượng đơn giản này.


Tiếp câu chuyện 6 đây. Chuyện này không kinh dị lắm đâu, khá là đơn giản.
Câu chuyện 6 : Cái đầm nước và lưới mắt cáo.


Các bác còn nhớ trong phần đầu có nhắc đến cái hồ nước ( nghe nói là cái hồ đó ngày xưa cũng chết kha khá) . Cái hồ đó nằm cách nhà bác trai khoảng 10m, nốI với nhau bằng một đường ống cống dẫn nước thải sinh hoạt từ nhà bác trai thẳng ra hồ. Ồng cống được xây chìm bền dưới đất, trong lòng cống thì rộng nhưng phần đầu vào chỉ lộ ra một cái lỗ cống nhỏ kích cỡ bằng cái nắm tay trẻ con. Nó tương tự như cái bể phốt nhà các bác hiện giờ nhưng lớn hơn nhiều.

Nhà bác trai có nuôi vài thứ phía sau sân nhà, trong đó có 1 đàn vịt chục con bự do gần hồ nước nên cũng dễ nuôi và 3 con thỏ nuôi trồng *g mắt cáo.

Sau cái ngày mà cánh cửa *ng anh M. đột ngột mở ra, bác trai cẩn trọng hơn nhiều lắm. Buổi tối trước khi đi ngủ là bác trai cùng với hai anh M. và N. kiểm tra một loạt từ trên xuống dưới xem có gì bất thường hay không. Mọi chuyện yên ổn khoảng mấy ngày. Vào buổi sáng sớm ngày kế tiếp, khoảng 6h sáng , đang ngủ thì cả nhà bác nghe tiếng cô người làm hét lên khủng khiếp phía sau nhà.

Bật dậy, phóng vội xuống dưới sân sau, cả bác trai lẫn anh N. thấy cô người làm ngồi lăn xuống đất, mắt kinh hãi nhìn chuồng thỏ trân trối. Cả anh N. và bác trai nhìn vào chuồng thỏ thì thấy gai ốc nổi lên khắp người.

Hãy thử tưởng tượng cái lưới mắt cáo các ô của nó bé đến như vậy mà 2 cái chân trước của cả 3 con thỏ xuyên qua mắt của lưới mắt cáo, không những thế mà nó còn đan qua các ô lưới theo kiểu nan quạt, luồn lách qua các ô lưới mắt cáo. Xương chân của mấy con thỏ chắc chắn là đã bị gãy hết, nhưng vấn đề là cái gì có khả năng làm được vậy ?

Sợ hãi, bác trai mớI kêu anh N. chạy qua bên nhà mình kêu ba mình qua bàn chuyện. Ba mình qua đó thấy cảnh tượng mà toát cả mồ hôi lạnh. Tuy nhiên, sau đó thì lại thấy nhà bác trai dường như đang kiếm cái gì đó.

Hóa ra bầy vịt đã mất tăm mất tích từ lúc nào. Đàn vịt nhốt trong sân nhà , xung quanh có rào kẽm gai thì không thể nào mất tích được. Cửa sau không bị phá khóa, không có dấu hiệu bị ăn trộm thì làm sao mà mất. Kiếm khắp nơi không thấy , thì bỗng nghe tiếng cạp cạp rất nhỏ vang lên từ dưới..lòng đất.



Cả ba mình lẫn bác trai đều không tin vào tai họ nữa. Vội xác định tiếng vịt kêu thì tiếng kêu xuất phát từ cái lỗ cống nhỏ, soi đèn pin vào trong lỗ thì thấy thấp thoáng thấy đầu mấy con vịt,cả đàn vịt bị nhét tọt xuống cái bể qua một cái lỗ bé xíu bằng nắm tay trẻ con, trong khi đàn vịt con nào con nấy đều bự. Đàn vịt thoi thóp trong cái bể đó, kêu cạp cạp cả nửa ngày. Mấy ngày sau cả đàn chết sạch bốc mùi kinh khủng.

Câu chuyện 7 : 3 :00 AM


Sự cố về đàn vịt và mấy con thỏ xảy ra khiến cho bác trai lo lắng, tuy nhiên bác vẫn chưa đi trình cha sở để trình bày sự việc nhờ giúp đỡ. Đơn giản bởi vì bác trai mình nghĩ vẫn chưa đến mức phải đi trình cha sở để giải quyết do chị M. tuy bị ám nhưng cũng đã chữa khỏi, anh M. thấy mấy cái đầu thì có thể là do yếu bóng vía, đàn vịt và bầy thỏ có thể có nguyên nhân nào đấy bác chưa rõ..

Bản thân bác trai cũng là lính trận cùng trung đoàn với ba mình hồi xưa. Chết chóc thì thấy nhiều rồi, chứ ma quỷ thì chưa thấy nên bác trai cũng không để tâm nhiều lắm. Với lại, báo cha sở thì đồng nghĩa là bảo nhà mình có ma quỷ, hàng xóm biết thì chắc họ xa lánh mất. Tuy nhiên, xảy ra một sự việc khiến bác trai phải hộc tốc gạt cái ngại ngùng qua một bên mà kiếm cha sở về làm phép trừ quỷ gấp cho nhà bác.

Mấy ngày sau sự cố đàn vịt và bầy thỏ, thì tình hình lại yên ắng trở lại. Bác trai cũng không còn để tầu đến nữa do bác đang tập trung làm cái xưởng sản xuất tuýt kem đánh răng bằng, do vậy còn bộn bề lắm thứ cần làm nên dần quên bẵng mất chuyện đó. Mọi chuyện cứ thế trôi đi cho đến đêm hôm ấy.

Bác trai nhớ là lúc đó là khoảng vào ngày thứ 6 , giữa tháng 6, khi đó mùa mưa, bầu trời hôm ấy mưa lâm râm rả rích suốt từ sáng đến tối. Không khí ớn lạnh làm bác cũng rùng mình nên quyết định đóng cửa đi ngủ sớm từ lúc 8h. Bác trai và bác gái ngủ trong *ng, phía trên đầu giường có cửa sổ hướng ra sân sau. Cửa sổ làm bằng loại cửa gỗ điêu khắc của Tây hồi xưa, khá là dày.

Đêm hôm ấy, trong khi bác thiu thiu ngủ thì khoảng 10h khuya, bỗng có tiếng độp độp gõ vào bên ngoài thành cửa sổ, sau đó là tiếng kin kit của vật gì đó cào trên thành cửa sổ làm bác giật bắn mình. Choàng dậy , rọi đèn pin vào cánh cửa sổ, im lặng nghe ngóng, tiếng kin kít đã biến mất, chỉ còn lại tiếng lộp bộp của mưa . Thu hết can đảm, bác mở cửa sổ ngó ra ngoài.

Bên ngoài, bầu trời tối đen như mực ( thời đó điện cúp thường xuyên), chỉ thấy cái hồ nước xanh xanh mờ ảo trong đêm tối. Bỗng bác giật bắn người khi thấy một bóng trắng bay lượn trên bờ hồ, cách sân nhà bác chỉ khoảng 10m. Bóng trắng này giống như một chiếc áo trắng sơ mi bay lượn trong gió vậy. Nó di chuyển như bay xung quanh bờ hồ. Bác đờ người trong vài giây rồi run rẩy rọi đèn pin về phía bóng trắng. Loại đèn pin bự hồi xưa lính Mỹ xài chiếu rất xa. Nhưng ngay khi bóng đèn chiếu đến chỗ bóng trắng thì nó đột ngột biến mất vào bóng đêm không một chút dấu vết.

Gió thổi mưa lất phất bay vào làm bác gái cựa mình, bác trai trấn tĩnh lại rồi đóng cửa sổ cài then thật chặt. Cố lẩm bẩm tự nhủ là mình nhìn lầm, bác cố dỗ giấc ngủ. Nhưng trằn trọc mãi cho đến 1h sáng bác mới mệt mỏi chìm vào giấc ngủ. Trong mơ, bác thấy mình đi trên một con đường vắng vẻ, có một ngôi nhà ven đường , ngôi nhà này bỗng phát ra tiếng cười rồi tiếng hét, càng lúc tiếng cười và tiếng hét càng lúc càng to. Rồi đột nhiên, cửa chính ngôi nhà bật mở bác thấy một toán 4,5 người lao ra đuổi theo bác, vừa hét vừa cười man dại. Bác cố gắng nhìn kỹ nhưng không thể nào thấy rõ khuôn mặt. Cuối cùng một người tóm lấy bác, đó là một cô gái mặc áo trắng toát. Nó bóp cổ bác đến nghẹt thở. Đúng lúc ấy bác choàng tỉnh. Phát hiện một việc thật khủng khiếp : bác gái đang nghiến răng, mắt trắng dã bấu chặt bóp cổ bác bằng cả hai tay. Không biết sức khỏe đâu ra mà bác gái khỏe khủng khiếp, bác trai vốn là người đô con, khiêng thùng hàng cả 6-7 chục ký cũng không xy nhê gì với bác, thế mà bị bác gái bóp cổ chặt đế ngạt thở không cách chi gỡ tay ra.

May mắn, bác biết một chút võ hồi trong quân đội nên dùng hai chân kẹp cổ bác gái quật xuống, sau đó gỡ tay bác gái ra , đồng thời hét lớn, tát thật mạnh vào bác gái. Bác gái đổ ụp xuống giường , sau đó ngơ ngác nhỏm dậy hỏi sao đánh thức bác ấy dậy. Bác trai vừa sợ hãi vừa trố mắt nhìn bác gái. Còn bác gái thì không hiểu gì hết. Sau khoảng mấy phút chắc mẩm người trước đúng là vợ mình, bác trai vừa thở hổn hển vừa thuật lại cho bác gái biết sự việc vừa xảy ra. Bác gái sợ tái mặt bảo , bác ấy mơ thấy một cô gái đến nói chuyện chơi đùa với bác ấy, sau đó bác ấy chẳng nhớ gì nữa.

Sợ hãi vô cùng, không ngủ được nữa, bác trai và bác gái đành thức như vậy cho đến sáng hôm sau. Liếc nhìn đồng hồ, chỉ mới 3 :15AM. Sau này bác trai nghe cha sở giải thích mới biết rằng Chúa Giêsu “tắt thở trên cây thánh giá lúc 3h chiều thứ sáu” Từ đó con số thời gian 3h được coi là con số của ma quỷ. Khi đó là thời gian mà ma quỷ sẽ hiện ra nhiều nhất.

Ngay sáng hôm sau, bác trai và ba mình họp nhau khẩn cấp, một mặt ba mình tìm ông H. , một mặt bác trai phải chạy đến trình bày sự việc đến cha sở. Cha sở liền hẹn ngay tối ngày hôm sau sẽ đến làm phép trừ quỷ.

Note : Có 2 điều :

1. Đọc xong chap này chắc có vài bác vừa ngó cái cửa sổ trong *ng vừa run.

2. Liên quan đến vấn đề 3 :00 AM này, thú thật các bác là mình có mấy lần tự nhiên mở mắt tỉnh dậy đúng 3 :00AM, kiểm tra đồng hồ đàng hoàng (mặc dù thường ngày ngủ phải đến 8,9h sáng mới dậy ). Khi tỉnh dậy vào giờ đó thì cảm thấy xung quanh có gì khang khác, rất là yên ắng không một tiếng động…. Ngồi dậy kiểm tra thì không thấy gì. Các bác có lần nào bị giống vậy không ?
Chia sẻ bài viết Facebook

Chuyên Mục Blog

Xem nhiều nhất